Luận Đề Thứ Nhất, “Sola Scriptura”, Tức Là “Chỉ Duy Nhất Kinh Thánh”…
Chúng ta tái khẳng định rằng Kinh Thánh là nguốn khải thị thành văn duy nhất của Đức Chúa Trời và vì thế chỉ duy nhất Kinh Thánh là có thẩm quyền trên lương tâm. Chỉ duy nhất Kinh Thánh dạy cho chúng ta những điều cần phải biết về sự cứu rỗi và về tiêu chuẩn mà mọi hành vi Cơ Đốc phải tuân theo.
Chúng ta phủ nhận mọi sự ràng buộc của tín điều trên đời sống của Cơ Đốc Nhân – bất kể là từ cá nhân hay Giáo Hội nào – và chúng ta không cho rằng Đức Thánh Linh có thể phán cách tách rời hay ngược lại các sự dạy dỗ của Kinh Thánh, và chúng ta cũng không cho rằng kinh nghiệm thuộc linh của cá nhân – bất kể là ai – là một kênh dẫn của sự khải thị Thiên Thượng.
Mục đích của việc nhấn mạnh “Chỉ Duy Nhất Đức Chúa Jêsus” là để giữ cho Đức Tin Trong Và Qua Đức Chúa Jêsus khỏi sự xói mòn.
Hễ khi nào niềm tin Cơ Đốc bị thế tục hóa thì các trọng điểm của Tin Lành sẽ bị phai mờ vì văn hóa của đời này. Hậu quả của việc này là tính tuyệt đối của lẽ thật không còn, chủ nghĩa cá nhân được dung túng, đời sống thánh khiết bị mất tính ưu tiên, trực giác được nâng bậc thay cho lẽ thật, cảm xúc thế chỗ cho đức tin, và cuộc theo Chúa của một người được xem như một sự kiện nhất tác, vạn thành. Nói chung, hễ khi nào niềm tin Cơ Đốc bị thế tục hóa thì chính Đức Chúa Jêsus và Thập Tự Giá của Ngài không còn đứng tại tâm điểm của Tin Lành Ngài nữa.
-Tuyên Xưng Đức Tin Cambridge
Read the whole thing here
(GSiV: 5 Onlys; Inerrancy; Philadelphia Baptist Confession of Faith–part 2)