Philadelphia Baptist Confession of Faith–part 12

Chương thứ hai: “Giáo Lý Về Đức Chúa Trời Và Đức Chúa Trời Ba Ngôi Hiệp Một”

Điều 1

Đức Chúa Trời của chúng ta là Đức Chúa Trời tự hữu hằng hữu là Đấng duy nhất hằng sống và chân thật, là Đấng mà thực thể Ngài là vô hạn và hoàn hảo, là Đấng mà bản thể Ngài không thể nào được bất cứ gì ngoài Ngài lĩnh hội hết được, Ngài là một thực thể thần linh tối tinh anh, bất khả thị, phi thân thể, phi thành phần và bất khả tác động, là Đấng duy nhất bất tử, Ngài ngự trong sự sáng bất khả tiếp cận, là Đấng bất khả biến đổi, là Đấng vô hạn, là Đấng đời đời, là Đấng bất khả tận tri, là Đấng toàn năng, là Đấng vô giới hạn trên mọi phương diện, là Đấng tối thánh khiết, tối khôn ngoan, tối tự ý, tối tuyệt đối, là Đấng khiến cho tất cả mọi sự hợp theo sự định mạng bởi ý chỉ tối công nghĩa và bất khả kháng của Ngài cho sự vinh hiển của chính Ngài, là Đấng giàu yêu thương hơn hết, giàu nhân từ hơn hết, giàu thương xót hơn hết, giàu chịu đựng hơn hết, là Đấng tha thứ cho sự trái nghịch, sự vi phạm và tội lỗi, là Đấng ban thưởng cho những ai hết lòng tìm kiếm Ngài, đồng thời Ngài cũng là Đấng phán xét tối công bằng và đáng kinh khiếp nhất, Ngài gớm ghiếc mọi tội lỗi và ngoài Ngài ra thì chẳng có bất gì có thể giải tội đối với Ngài được.

Tuyên Xưng Philadelphia (1742)

 (GSiV: A Few Confessions of Faith in Vietnamese; Ba Ngôi Đức Chúa Trời: Trinity (Ông Erickson)–Part 11; Ba Ngôi Đức Chúa Trời: Trinity (Resources))